Truyện Nguyên Tôn full chương 1


Nguyên Tôn – Thiên Tằm Thổ Đậu

Chương 1: Mãng tước nuốt rồng

Bên phía trong nội điện đèn đuốc sáng trưng, xa hoa tráng lệ, khí thay uy nghiêm, bên phía trong điện có thắp trường minh đăng, bên trong đang đốt một viên đá blue, khói xanh lượn lờ cất cánh lên, vấn vít trong điện.

Đó chính là thanh đàn thạch, khi đốt cháy đã tỏa ra 1 hương thơm riêng biệt, có hiệu quả ngưng thần tĩnh khí, là vật đề nghị sẵn sàng chuẩn bị cho những lúc tu luyện, bất quá Chi phí của thứ này cũng chưa rẻ, giống như cần dùng chúng như một một số loại hương liệu vắt này, đủ để nói rõ gia chủ của chỗ đây bao gồm địa vị chưa bình bình.

Bên phía trong nội điện 12 nữ thần, một nam tử trung niên thân mặc y phục màu kim cương sáng đã chắp tay đứng, hắn có khuân mặt kiên nghị, trong mắt lộ ra vẻ uy nghiêm, minh bạch tất cả địa vì cao, nhưng mà sau lưng của hắn thì ẩn ẩn bao gồm khí tức bốc lên, tựa cũng như lửa cháy lại cũng như sấm dậy, phát ra tiếng nổ vang trầm thấp.

Chẳng qua, nếu cũng như nhìn về phía cánh tay buộc phải của hắn thì sẽ bắt gặp chúng trống không, bởi lẽ sẽ cụt 1 tay.

Còn chỉ một mỹ phụ vận cung trang đứng ở kề bên hắn, nữ tất cả thân hình mảnh mai, dung mạo dễ thương lại khoan thai, bất quá cùng bề mặt người vợ đang lộ ra vẻ suy yếu nhợt nhạt.

nhưng mà bây giờ, đấu la đại lục dù bạn dạng thân có địa vì chưng không thấp, cơ mà trên khuân mặt của hai thành viên gia đình hồ hết có chỗ băn khoăn lo lắng không yên tâm, gửi mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy ở bên trên giường có một thiếu niên tuổi chừng mười cha mười bốn tuổi sẽ ngồi xếp bằng, thân hình của thiếu niên dường như bé dại gò, hai mắt nhắm nghiền, bên trên khuân mặt non nớt đáng lẽ đề nghị hình như sáng sủa phấn chấn của một thiếu niên, ấy nỗ lực nhưng mà sẽ bị 1 cỗ huyết khí bọc quanh.

Cổ huyết khí quỷ dị kia chạy dọc dưới da của hắn, dấu ẩn tựa như còn nổi tiếng rồng ngâm ân oán độc truyền ra.

nhưng mà nương theo tiếng rồng ngâm kia, gân blue bên trên trán của thiếu niên cũng giật mạnh mẽ, thân thể run lên lập cập, khuân mặt trở thành vặn, có lẽ sẽ yêu cầu gánh chịu nổi thống khổ nặng nề nhưng nói rõ.

Phàm nhân tu tiên sát bên thiếu niên, 1 bởi vì lão giả đầu tóc Tệ Bạc phơ cố một chiếc gương đồng trong tay, phía trên gương đồng phát ra quang với nhu hòa, chiếu lên thân thể của thiếu niên kia, mà sau khi tia nắng chiếu xuống thì huyết khí quỷ dị trên mặt của thiếu niên cũng ban đầu dừng lại thư thư.

Huyết khi giằng co chừng một nén nhang, cuối cũng cũng bước đầu rút lui dần dần, sau cuối rút về lòng bàn tay của thiếu niên.

Lão giả tóc trắng nhìn thấy một màn này thì lập tức thở phào nhẹ nhõm cũng như trút được gánh nặng, sau đó xoay bạn lại, khom nhà bạn nói với nam tử trung niên và mỹ phụ mặc cung trang đang lo lắng đứng ngóng ở bên cạnh:

– Chúc mừng pham nhan tu tien 2 vương thượng, vương hậu, rút cục điện hạ cũng từng vượt qua được quan ải ba năm này, ba năm tiếp theo hẳn là vẫn chưa gồm Việc gì.

Nam tử trung niên & mỹ phụ mặc cung trang kia nghe thấy nuốm thì xung quanh hầu như lộ ra vẻ vui mừng, hai nỗ lực tay siết chặt cũng dần dần thả lỏng.

– Tần Sư, Nguyên Nhi 2016 cũng từng mười tía tuổi, hầu như thiếu niên đều đều ở tuổi này rất nhiều đã tạo ra chén bát mạch, chắc là bước đầu tu luyện, núm Nguyên Nhi thì sao?

Nam tử uy nghiêm thân mặc hoàng bào kia nhìn về bên lão giả tóc trắng hỏi dò mang vẻ mong đợi.

Nghe thấy hắn hỏi nạm, vẻ mặt của lão giả tóc trắng nhanh chóng lộ ra vẻ ủ rũ, hắn khẽ lắc đầu, nói:

– Vương thượng, lần này lão phu vẫn không thăm dò được bát mạch bên trong cơ thể của điện hạ…

Nam tử uy nghiêm nghe thấy chũm thì trong ánh mắt cũng dần dần buổi tối lại.

ở trong thiên địa này, tu hành chi đạo, xuất phát từ trong khung hình con người ta, trong cơ thể chúng ta có vô số kinh mạch, nhưng thứ quan trọng nhất trong chính là chén bát đại mạch, ko kể 1 số tình huống độc đáo ra thì trong khung người của bệnh nhân đều đều sẽ từ từ biến thành chén mạch ở độ tuổi chừng mười hai mười bố gì đấy, lúc này, bắt buộc phải mua ra bát mạch trong có thể, chỉ lúc nào chọn ra được chén mạch trong khung hình thì bắt đầu có vẻ bắt đầu tu luyện, thôn nạp nguyên lực đất trời, đả thông chén bát mạch.

Đây là khai mạch cảnh, điểm bước đầu của tu luyện.

Còn tu luyện giả thì nhờ vào việc hấp thụ bản nguyên chi lực của thiên địa, vì thế tự động thoát thai hoán cốt, cũng được thường gọi là nguyên sư.

Tần Sư nhận thấy vẻ bên ảm đạm của nam tử trung niên, trong lòng cũng có phần không nỡ, thở nhiều năm một tiếng, nói:

– Điện hạ vốn là thánh long bỏ ra mệnh, vốn vẫn kinh diễm nhân cố gắng, ngạo thị thương khung, sao lại gặp nên kiếp nạn này…

Nam tử trung niên siết chặt rứa tay, vành mắt của mỹ phụ mặc cung trang đứng ở kề bên cũng đỏ hoe, sau đó bít miệng ho khan vài tiếng.

– Xin vương hậu bảo trọng thân thể, thuở đầu ngài sẽ ảnh hưởng thất mọi tinh huyết để bồi dưỡng mang đến điện hạ, thiết yếu chú tâm tình bị kích động.

Tần Sư thấy cầm cố thì hối hả báo cáo khuyên giải.

Mỹ phụ mặc cung trang kia chỉ khoát tay, ánh nhìn âu sầu nhìn về bên thiếu niên đã ngồi xếp bởi bên trên giường, nói:

– Độc trong khung người Nguyên Nhi, bố năm đang bột phát 1 lần, lần sau lại càng lợi hại hơn lần trước, nếu ước ao trừ bỏ tận nơi bắt đầu thì chỉ giống như dựa trên chính bản thân chúng, tuy nhiên bây giờ chén bát mạch của nó không ra mắt, ba năm sau cần làm gi đây?

Tần Sư im lặng hồi chậm new lờ lững đáp lời:

– ba năm sau, đang quan yếu cần dùng ngoại lực để áp dụng nữa, nếu như vẫn cứ như nỗ lực thì chỉ sợ tính mạng của điện hạ vẫn chạm mặt bất trắc.

Hắn vừa nói dứt thì phía bên trong nội điện nhanh chóng biến thành trầm mặc, nam tử trung niên siết chặt hai vậy đấm, thân hình khẽ run lên, còn mỹ phụ mặc cung trang kia thì lại đậy miệng khóc nấc lên.

– Nói vậy… Thọ mệnh của con chỉ từ lại ba năm nữa thôi?

Trong cảnh lặng im, thiên nhiên duy nhất giọng nói có phần non nớt, tuy thế cực kì yên tâm vang lên.

bố dân cư phía bên trong đại điện nghe thấy thì rất nhiều bất ngờ, chóng vánh ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy thiếu niên trên giường đắn đo sẽ mở mắt ra từ lúc nào, đang quan sát về bên bọn họ.

bố thành viên gia đình quan sát nhau một dòng, phân minh đều không ai ngờ rằng thiếu niên vẫn tỉnh lại nhanh cũng như nạm, bắt buộc hiểu được trước kia hắn buộc phải say đắm hai bố ngày new có lẽ tỉnh lại.

– Nguyên Nhi…

Thiếu niên được có tên gọi là Nguyên Nhi kia tên là Chu Nguyên, còn nam tử trung niên and mỹ phụ mặc cung trang trước mắt này chính là vương thượng and vương hậu của Đại Chu vương triều, Chu Kình & Tần Ngọc.

Chu Nguyên mấp máy môi, bộ mặt non nớt tái nhợt, có lẽ cùng vì từ nhỏ cơ thể đã ốm nhách, hắn chỉ dường như đọc sách hơn nữa cơ mà thôi, bởi vậy nhìn qua cũng có khí chất văn nhược, hắn im lặng một lát new lờ đờ xòe bàn tay ra.

Chỉ thấy ở lòng bàn tay của hắn chính xác là chỉ một đoàn huyết sắc sậm màu, đoàn huyết sắc kia có vẻ dấu ấn tời từ tận sâu trong máu thịt, chúng khẽ dịch chuyển, quan sát qua chắc là một bé huyết long đang giương nanh múa vuốt, mơ biển, Ngoài ra chỉ một tầng ân oán khí nồng đậm phát ra từ bên trong nó, khiến cho những người ta không rét cơ mà run.

– phụ thân, biểu tượng hậu… lần này, hai nhà bạn cũng nên nói cho bé biết, sau cuối trên gia đình bạn con sẽ xảy ra chuyện gì rồi?

Chu Nguyên chú ý chằm chằm vào thứ trông có lẽ một con huyết long be bé trong lòng bàn tay của bản thân mình, gặm chặt hàm răng, đó chính là thứ này, khiến hắn cần gánh Chịu nỗi thống khổ sống không bằng chết.

Cứ giải pháp bố năm một lần, vật này đang bắt đầu tác quái, có thể mong muốn thôn Khủng từng tấc đã từng tấc huyết nhục khắp body của hắn nạm, dẫn đến nỗi buồn bã cực kì.

Nghe thấy Chu Nguyên nói rứa, sắc bên của Chu Kình and Tần Ngọc các trở nên trắng bệch không có gì 1 giọt máu, đặc biệt là Chu Kình, siết chặt cố kỉnh đấm, cùng bề mặt lộ ra vẻ ăn năn and tự trách vô cùng.

Im lặng hơn nửa ngày sau, không khí những trở nên khó, Chu Kình sau cuối hít một hơi thật sâu, khàn giọng nói:

– Thứ này là oán long độc.

– ân oán long độc?

Chu Nguyên nhíu mày, chưa rõ là gì.

Bàn tay của Chu Kình run rẩy sờ lên đầu Chu Nguyên, nói:

– phần đông chuyện này, hiện thời con cũng cần biết rồi, Nguyên Nhi, con biết chưa, bé đó chính là thánh long của Chu da ta!

Chu Nguyên nhịn không đủ mà lại cười cợt khổ một tiếng, gồm thánh long thê thảm cũng như cố gắng này sao? Ngay cả bát mạch trong khung người cũng không tìm thấy.

Chu Kình ngồi xuống lân cận Chu Nguyên, trầm giọng nói:

– Nguyên Nhi, Đại Chu vương triều của mọi người ngày nay, ở trên Thương mang Đại Lục này, chắc rằng chỉ giống như xem cũng như 1 tiểu quốc bần hàn, mà lại bé chần chừ, mười lăm 2014, Đại Chu của mọi người cũng chính là 1 đại quốc nguy nga, chư quốc thương mến, uy chấn bốn phương.

bên trên gương mặt bé xíu của Chu Nguyên lộ ra chút kinh ngạc, bên trên tm này, tất cả vô số vương triều và đế quốc, mà lại Đại Chu vương triều của họ trong số đó cũng thiết yếu xem như đặc biệt gì, ngạc nhiên Lúc đầu cư nhiên tất cả địa bởi như thế?

– nhỏ bao gồm biết Đại Vũ vương triều hay không?

Lúc Chu Kình nói tới cái tên này, gằng giọng sử dụng rộng rãi từng chữ, dường như khắc cốt ghi tâm.

– Đại Vũ vương triều?

Chu Nguyên khẽ gật đầu, Đại Vũ chính là một trong các vương triều tốt nhất ở tm, quốc vận thịnh vượng, tất cả rất nhiều nguyên sư, so với Đại Chu của bọn họ thì nói cách khác là gia đình bạn lùn so có thành viên mũm mĩm.

lúc này, hai mắt của Chu Kình cũng trở nên đỏ bừng, toát ra vẻ hận thù sâu sắc:

– nạm con bao gồm biết, mười lăm 2014, hoàng thất của Đại Vũ vương triều hiện giờ chỉ đơn giản là bề bên tôi của Đại Chu vương triều bản thân mỗi chúng ta hay không?

Trong mắt của Chu Nguyên cuối cùng thành lập vẻ bất ngờ, hoàng thất của Đại Vũ bây giờ cư nhiên từng là bề chúng tôi của Đại Chu lũ họ? Mười lăm năm trước, Đại Chu chúng ta cư nhiên cường đại mang đến cố kỉnh sao?

– …. Thế tại sao lại đổi thành cũng như thế?

Chu Nguyên nhịn cảm thấy không được mà lại hỏi.

– Trong mấy trăm năm Đại Chu chúng ta xây đắp, Vũ gia một mực đi theo bản thân mỗi chúng ta chinh chiến bốn phương, rất là thủy chung and tận tâm, sau này Đại Chu tất cả chúng ta lập quốc, vị niệm tình công huân của họ, buộc phải phong đến Vũ gia thành Vũ vương, tận hưởng quyền lớn vô biên, mà Vũ gia cũng thủ hộ ở biên cạnh Đại Chu hơn trăm năm, chấn nhiếp 4 phương.

thân thể của Chu Kình khẽ run, trong mắt lộ ra tơ máu:

– núm cơ mà, chưa nào ngờ tới, mười lăm 2014, Vũ gia thốt nhiên làm phản, mãi cho đến thời điểm bây giờ, hoàng tộc Chu thj bản thân mỗi chúng ta bắt đầu phát hiện, trải qua bao lăm năm tháng che tài, Vũ gia dành được lực lượng cực kỳ cường đại, Nhiều hơn phía bên trong vương triều có rất nhiều bởi vương hầu như bị hắn lôi cuốn.

– không đến 1 năm ngắn ngủi, Chu thị chúng ta tan tác, chạy trốn một mặt đường thẳng xuống bên nam, trốn về đất tổ của Chu thị ta, cũng chính là bờ cõi bao quanh Đại Chu chúng ta hiện giờ.

– Ta đắn đo bởi vì sao Vũ da lại phản nghịch, địa vị and mọi gì họ được hưởng ở Đại Chu chẳng hề lose gì hoàng tộc…

– Mãi mang đến sau này, mật thám lấy được 1 số tình báo từ Vũ da, ấy chính là lời tiên đoán đã lưu truyền ở Vũ gia suốt mấy trăm năm…

– Lời tiên đoán gì?

Chu Nguyên giật mình.

Chu Kình cắm chặt hàm răng, gằn đã từng chữ một:

– Mãng tước nuốt rồng, Đại Vũ tất hưng!

– Mãng tước nuốt rồng, Đại Vũ tất hưng!

Chu Nguyên thấp giọng đọc lại một lần, cũng chưa rõ chân thành và ý nghĩa của chính bản thân nó là gì, bèn hỏi:

– Đây là bao gồm ý gì?

Hai mắt của Chu Kình hiện thời đã bị đỏ ngầu, hắn nhìn chằm chặp vào VN, góc nhìn rất là bi thương:

– thuở đầu ta cũng lừng chừng rốt cuộc là nó tất cả nghĩa gì, mãi cho tới ngày hôm đó….

– Đại Chu bản thân mỗi chúng ta tan tác, ta suất lĩnh tàn quân của Đại Chu, không xong xuôi rút lui, Vũ gia chạy theo không buông, mãi cho tới khi đuổi tới tình thực Đại Chu, mà lại Vũ gia đã chưa công kích, giống như vẫn chờ đợi.

– chờ đợi cái gì?

Chu Nguyên cảm xúc gồm chút ngay ngáy.

Chu Kình chú ý chăm bẳm vào Chu Nguyên, trên mặt lộ ra vẻ đau thương, tuyệt vọng và căm phẫn, khiến đến con tim của Chu Nguyên cũng run lên.

– chúng đang hóng bé ra đời.

đều lời này của Chu Kình khiến cho con tim của Chu Nguyên trở thành dồn dập, vẻ mặt ngạc nhiên.

bên bên đó, hình tượng thân của Chu Nguyên là Tần Ngọc vẫn che miệng, phát ra tiếng khóc như bị đè nén mang lại cùng cực.

– con tất cả biết lúc con chào đời cầm cố nào không?

Chu Kình nhìn Chu Nguyên, đôi mắt đỏ ngầu:

– Nguyên Nhi, ngay vào lúc bé sinh ra, bên trên trời tất cả dị tượng, tử khí thành lập, bao gồm long khí quấn thân, tiếng rồng ngâm vang trời, đó chính là thánh long khí tượng.

– bé trời sinh chén bát mạch sẽ như máy bật mí, vừa chào đời đã Cách qua khai mạch cảnh, trực tiếp dưỡng khí.

– Đây chính là thánh long khí vận trong truyền thuyết, cả trăm vạn người nhà cũng cực nhọc dành được 1 bạn, tương lai chắc là vào đại cảnh giới, cộng thiên địa đồng quang, nhật nguyệt đồng thọ, bé chính là thánh long nhưng mà Chu gia chúng ta trước nay chưa một lần có!

Ngữ khí của Chu Kình rất là kích hễ, body run khỏe mạnh, ngay khi Chu Nguyên sinh ra, hắn kích động đến nhường nào, trời chưa phụ Chu gia, trong thời khắc nguy nan cũng như cụ, để cho Chu da chúng ta nghênh đón thánh long sinh ra.

Chu Nguyên cũng mở bự hai mắt, rành mạch hắn cũng chưa dám tin khi hắn sinh ra có thêm dị tượng cũng như cố gắng.

– Vậy…. Nuốm tại sao….

Bàn tay của hắn run rẩy bao phủ lấy vai người nhà, nếu như hắn là trời sinh chén bát mạch vẫn tự khai thì do sao lúc này chén mạch trong khung người hắn lại tất yêu chọn thấy được nữa?

Thanh âm kích hễ của Chu Kình tự dưng ngưng bặt, tia nắng le lói trong mắt hắn hiện giờ dường như đã mất tích hết, chỉ với lại nỗi bi lụy nồng đậm, vẻ bên xám xịt:

– cùng vì ngay vào lúc con sinh ra, hậu phi của Vũ vương ở ngoài thành cũng sinh ra 1 trai 1 gái, đứa nhỏ bé trai thân bao gồm bàn giao mãng chi khí, đứa bé gái thì bao gồm linh tước chi khí, cũng chính là thân có khí vận!

– mà theo như tình báo chúng ta nhận ra thì hiền thê của Vũ vương đã mang thai trọn bố năm, tuy nhiên mãi không ra đời, nhưng ngay hôm đó bất chợt lại hạ sinh….

– ban đầu ta còn không hiểu kỹ nguyên do, tuy thế khi ấy ta rốt cuộc cũng hiểu rõ, nghe đồn đông đảo thành viên sinh ra cùng ngày cùng tháng, dường như thôn phệ căn số của nhau, hóa ra Vũ da đã mưu mô lâu năm, thứ bọn chúng mong mỏi không chỉ là Đại Chu của ta, mà hơn nữa là rồng của Đại Chu ta!

Chu Nguyên há to miệng, cả người lạnh toát:

– Đây chính là âm mưu!

Trong cõi trần nào tất cả chuyện nào trùng hợp như cố kỉnh, điều này sáng tỏ là hơn trăm năm, bọn chúng vẫn luôn mưu toan một mưu mô riêng nhằm mục đích vào Chu thị của mình, thậm chí… là siêng mục đích vào hắn.

vị lần này, họ có thể còn sử dụng thủ đoạn khiến mang đến cung phi của Vũ vương hoài thai tía năm, chỉ để hóng hắn được sinh ra!

Chu Kình khẽ đồng ý, khàn tiếng nói tiếp:

– Qủa thật đây là một âm mưu, Vũ da sẽ dấu nhẫn mong chờ ở Đại Chu ta mấy trăm năm, nam chinh bắc chiến, lấy đủ lòng tin của Đại Chu ta, mà lại không nào ngờ tới, chúng dấu nhẫn hơn trăm năm lại là do đợi con!

– Ngày hôm đấy, Vũ vương vào thành, cần đến tính mạng của vô số nhỏ dân Đại Chu uy hiếp, mong mỏi cướp lấy thánh long khí vận của con ở ngay trước bên của ta và hình tượng hậu bé ….

Nói tới đây, trong mắt Chu Kình thậm chí còn tuôn huyết lệ.

bên bên kia, vẻ mặt của Tần Sư cũng rất là đau buồn, hắn cũng thấp giọng nói:

– Ngày hôm ấy, vương thượng vị bảo vệ điện hạ cơ mà đại đánh một ải ở Đại Chu Sơn sở hữu Vũ vương, tuy thế quan yếu địch lại hắn, bị hắn chém đứt 1 cánh tay, nếu không buộc phải vì Vũ vương sợ phần lớn các bạn khác hủy đi thánh long khí vận của điện hạ để đồng quy vu tận thì e là vương thượng đã chầu trời trong tay hắn.

– vì chưng để thuận lợi chiếm đoạt khí vận của điện hạ, Vũ vương vẫn lập lời thề, trong vòng trăm năm Đại Vũ vẫn chưa bước tới Đại Chu nửa Bước.

Cảnh tượng kinh hoàng đáng sợ năm xưa lại hiện lên từ sâu tận trong trí óc, Tần Ngọc ở vị trí kia cũng Chịu đựng chưa nổi nữa mà lại quỳ xuống trước bạn Chu NguyêNguyên Nhi, giơ tay ôm chặt lấy hắn, khóc mập lên, tiếng khóc cũng như xé nát ruột gan.

– Nguyên Nhi! Nguyên Nhi của ta! Hình mẫu hậu gồm lỗi có con!

ký ức tàn khốc khi đó lại bị nhắc lại, cô bé hãy còn nhớ rõ, Nguyên Nhi khi đó vừa mới sinh ra, bị lấy làm cho mắt màn, đặt lên trên tế bọn bởi vì Vũ vương sắp xếp.

cơ mà ở bên trong tế bầy còn có thêm hai đứa con vừa bắt đầu ra đời của Vũ vương.

chỉ cần điều, 1 thành viên gia đình là bị giật, hai kẻ là được dấn.

Khí vận bị lấy đi. Chắc là xa cách máu thịt, nhiều loại khổ sở ấy khó nhưng mà có lẽ tưởng tượng nổi.

Tần Ngọc khi đó, vừa new dành được niềm vui bao gồm con, nhưng lại chỉ có vẻ trơ mắt nhìn con trai nhỏ bé của mình nằm bên trên tế lũ lạnh buốt, gánh chịu nỗi khổ sở khôn cùng, tiếng khóc trẻ em vang lên đến khản giọng.

loại tuyệt vọng and bất lực đó, hầu hết khiến mang đến cô gái Chịu đựng chưa nổi mà chết giấc đi.

Phụt.

bởi lẽ chổ chính giữa trạng quá mức kích rượu cồn, do đó mặt mày Tần Ngọc thoáng chốc trắng bệch, bắn ra một búng máu tươi, thấm đỏ tóc của Chu NguyêNguyên Nhi.

– hình tượng hậu?! Các bạn làm sao vậy?

Chu Nguyên kinh hãi, hối hả lau đi vết máu ở khóe miệng của Tần Ngọc.

Tần Sư đứng cạnh bên vội đi tới, lòng bàn tay tỏa ra khí tức nhu hòa, tiệm chú vào từ đỉnh đầu của Tần Ngọc, giúp bạn nữ bất biến khí huyết trong khung người, hắn quan sát thoáng qua gương mặt tái nhợt của Tần Ngọc, sau ấy quay sang Chu Nguyên nói:

– Điện hạ, người thân cũng chớ trách vương thượng and vương hậu cần yếu bảo an mang đến ngài, năm đó vương thượng vẫn dùng hết gần như bí quyết, suýt chút nữa cũng từng chầu trời.

– Còn vương hậu thì sau khi bạn bị giành khí vận đã truyền tinh huyết của bản thân mình vào trong khung người của người, sau này mỗi năm hầu hết nên truyền máu đến ngài, nhờ cụ điện hạ new chắc là sống tới ngày hiên giờ, nhưng mà vương hậu cũng Vậy nên cơ mà trả 1 loại bảng giá hết sức đắt, mỗi lần nữ mong muốn truyền máu phần đa nên bị giảm thọ bố năm, mười hai năm nay, cô bé sẽ bớt thọ cha mươi sáu năm, đại thương nguyên khí, giờ đây chỉ còn sống chưa tới mười năm.

– loại gì?! Ngươi nói sao!

Chu Nguyên nghe thấy cầm cố thì có lẽ bị sét đánh ngang tai, tơ máu trong mắt lan cấp tốc, Lúc đầu dù nghe thấy khí vận của mình bị cướp đi, hắn cũng chẳng phải bao gồm chút cảm xúc gì dữ dội như cụ, dù sao thì chuyện đấy cũng xảy ra khi mình còn quá bé dại, chưa nhớ được gì, bởi vậy cũng không bao gồm bao lăm tiếc nuối nhớ nhung đối mang cái được thường gọi là thánh long bỏ ra khí, dù bị cướp đi thì hắn cũng chỉ cảm giác khá giật mình ngạc nhiên nhưng thôi.

Vũ gia tính kế hắn hơn trăm năm, tuy rằng cũng dấy lên chút gợn sóng trong lòng hắn, tuy nhiên cũng có thể kềm chế được, mà lại bọn chúng hại chân dài thân mến yêu của hắn rơi vào cảnh thọ nguyên bị khô quá kiệt, lại khiến cho trong lòng Chu Nguyên lần ban đầu sinh ra cạnh bên ý không sao kềm nén được.

bởi vậy, lúc nghe thấy hồ hết lời này của Tần Sư, Chu Nguyên sau cuối quan trọng bình tĩnh được nữa, huyết bệnh dịch body toàn thân như sôi trào bốc hết lên não, khiến mang đến khuân mặt của hắn biến thành đỏ bừng, dung mạo thanh tú non nớt cũng trở nên có một phần hung ác tợn.

– Vũ gia, các ngươi dám hại hình tượng hậu của ta! Thật đáng chết!

body toàn thân của Chu Nguyên run lên, tròng mắt đỏ bừng, 1 cỗ nổi giận & gần cạnh ý ngập trời kéo lên trong lòng hắn.

Chu Kình bao bọc lấy Tần Ngọc, đỡ người vợ tựa người trên giường ngọc, đầu tóc của hắn hiện giờ có vẻ đã Bạc bên cạnh đó, khí cố uy nghiêm khi nãy cũng biệt tích chẳng còn lại gì, hắn thẫn thờ nói:

– Trong thiên địa tất cả truyền thuyết về khí vận, nội tình của Vũ da yếu kém, hy vọng lập quốc, làm tiếp đời sau, chấn nhiếp bốn phương, vì vậy chắc chắn rất cần có đủ khí vận chống đỡ, nhưng mà thánh long khí vận của ngươi chính là thứ tốt nhất.

– Vũ vương lấy đi khí vận của chiếc, chuyển hẳn qua mang đến con cháu của hắn, từ ấy, Đại Vũ chúng có long phượng bảo lãnh, quốc vận an khang thịnh vượng, của cả sự hưng thịnh nhưng Đại Vũ vương triều có được, số đông nhờ khí vận bọn chúng vẫn cướp của chiếc.

– nhưng mà bé thân có thánh long khí vận, bị mãng tước đưa ra mệnh chống chế đem đi, hẳn nhiên sẽ ra đời oán khí mãnh liệt, Vũ vương cố ý phong ấn ân oán khí này trong cơ thể nhỏ, tạo oán thù long độc, chúng đang nuốt chửng lấy tinh huyết của chiếc, không xong xuôi Khủng táo bạo, mãi cho tới một ngày nào đấy nó trưởng thành bạo phát, đang triệt để nuốt chứng hết sinh cơ của chiếc.

– đồng thời, thánh long của con đã bị phá đi phần nền tảng, chén mạch trời sinh cũng biến mất, mãi cho tới ngày nay chén mạch cũng ko phải ra đời, tu hành đưa ra lộ đầy gian nan….

các giọng nói của Chu Kình chan chứa thê lương, bên phía trong lộ ra sự bất lực cực kì, cạnh tranh nhưng mà tưởng tượng ra được, ngày hôm ấy đang mang tới chán nản và bi quan nhường nào cho Chu thị chúng ta.

Ngày đó, ngoại trừ thành mãng tước tề minh, hào quang vạn trượng, dựa gắng cởi xác.

Ngày hôm đấy, trong thành thánh long gào thét, biến thành khói blue, lượn lờ tan biến.

chính là mãng tước nuốt rồng.

Link full: Nguyên tôn

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes:

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>