Truyện Thâm Hải, câu truyện nói về chuyện tình của 1 teen girls trẻ yêu hết lòng có một chàng trai coi anh cũng như là sinh mệnh của bản thân mình cơ mà lúc đấy anh lại không phải linh cảm, thâm chí anh coi thường làm cho cô đau khổ tột độ.
Giới thiệu truyện Thâm Hải
Tác giả: Hắc Khiết Minh
Thể loại: Ngôn tình h
Trích đoạn truyện Thâm Hải
Trong đêm đen, tương tác phát ra ánh nắng nhàn nhạt, hình như khu dã ngoại công viên bên này càng ảm đạm hơn.
Anh cảm giác tất cả chút suy yếu, anh cần tránh mua chả nên ăn gì quá chậm vì vậy, anh hẳn yêu cầu giữ lại thể trạng hàng đầu để ngừa chuyện chẳng may, mà lại anh biết người đàn ông kia lần này nghiêm túc, gã mong muốn anh nghỉ ngơi, cho dù anh đảm bảo không hy vọng tính năng này.
Anh giẫm lên lá rụng, xuyên thẳng qua khu dã ngoại công viên buổi tối Đen.
Nhớ tới lời mình quý ông kia, anh sẽ còn hơi bực tức.
Dồn nén quá lâu? Chiếc quỷ gì đấy! Hẳn nhiên anh không dồn nén rồi, anh chỉ quên ý muốn nên ăn những gì thôi ──
“Này! Mấy nhà bạn mong muốn gì? ! Mau dừng tay!”
Trong đêm đen thiên nhiên gồm các giọng nói cao quãng tám vang lên, như dòng còi bén nhọn, hung tàn hăng xuyên vào đầu óc đã suy yếu của anh ấy, làm cho anh nhịn không đủ gửi tay lên che tai.

Anh xoay đầu lại nhìn theo hướng phát ra tiếng, chỉ thấy mấy tên côn đồ đã ở trong rừng cây vây đánh một gia đình Đấng mày râu, cơ mà thành viên phát ra tiếng thét chói tai là một cô gái, cô đứng trên mặt đường, một tay xoa thắt lưng, một tay chỉ vào phần đông các bạn ấy, cũng như sứ giả chính nghĩa béo tiếng can thiệp.
Chỉ liếc mắt một dòng, anh liền xác nhận gia đình bạn bạn nữ ấy say rượu rồi.
Cô chỉ có một chúng ta, bên trên thành viên gia đình là cỗ quần áo bình thường, lộ ra đôi có chân dài mang vớ Đen, mà còn ngọai trừ túi nhỏ bên trên tay, cô được quan tâm chưa tất cả vũ khí gì hình như đả kích gia đình khác. Đám côn đồ có tám đứa, bên trên tay tên nào cũng vậy gậy gộc, đến đồ ngốc cũng biết là tránh mua xen vào bài toán thành viên khác.
“La dòng gì! Bà tám các chuyện!” Một tên côn đồ ác khẩu rít gào sở hữu cô.
dẫu vậy nhà bạn thanh nữ này hiển nhiên ngu ngốc, bởi lẽ cô không những không xoay gia đình bạn quăng quật chạy, còn hít sâu một hơi, kéo dài hét ầm.
“Cứu mạng! Giết gia đình ! Cảnh sát mau tới đây ──”
“Im miệng! Con kia! Đừng chạy!”
Hai tên côn đồ sở hữu theo gậy gộc chạy về hướng cô, cô mở to mắt, im lặng ngó, chung cuộc biết phải chạy, cô vừa thét chói tai vừa chạy.
Anh chưa hy vọng xen vào bài toán chúng ta khác, anh chứ còn chưa ăn uống cơm, ngoài ra đề xuất uống nước.
cơ mà chúng ta phụ nữ này đã say rượu, còn với giày gót cao, vả lại anh đã từng chạm mặt qua cô. Quan sát địa chỉ tiện lợi, anh thở nhiều năm, bỏ lỡ thực phẩm của anh ấy, chuyển đổi phương hướng.
Khi tỉnh lại cô thấy chúng ta nằm trong lòng một thành viên gia đình con trai.
bên trên các bạn anh đầy mùi rượu, râu không cạo, thái dương duy nhất vết trầy, trên má buộc phải có một vết bầm blue tím sưng đỏ, mặt lỗ mũi trái lưu lại vết máu bị khô quá, bên trên áo thun cổ tròn còn dính uế vật, xung quanh cũng có mùi hương đáng sợ.
Anh là chúng ta ngoại quốc, bao gồm tóc màu rubi, ngũ quan tách biệt.
kinh điển nhất là, cô không biết anh.
trừng mắt chú ý tên kia, hô hấp của cô cũng như chấm dứt lại, trong nháy mắt, trong đầu trống rỗng, tim đập bạo dạn cũng như bão cấp cho 200 .
“A ──”
>> tham khảo thêm phân mục Truyện ngôn tình ngược
chưa chút xem xét, cô liền há mồm thét chói tai, các ngay lúc đấy, các bạn nam giới xoay tổ ấm chặn đứng cô, lấy tay bịt miệng cô.
“Im lặng.”
Cô hoảng sợ trừng mắt, phân minh cảm giác được thân thể to lớn của anh cũng như sức nặng trầm trọng, miếng nệm vì anh xoay bạn đè lên gia đình bạn cô mà lại lún xuống, không khí trong phổi cô cũng vì như thế bắt buộc bị hút đi, cô định lấy tay đánh anh, đấm anh, muốn giãy giụa, lại bị anh vươn tay bắt được, lạnh giọng cảnh cáo.
“Đừng nhúc nhắc.”
Khi anh nói, cô trừng mắt chú ý anh, phản ứng của cô ý bị chậm lại, người trong gia đình ngoại quốc này nói Trung văn rất chuẩn, còn chuẩn mang lại dọa nhà bạn, không gồm khẩu âm kỳ quái gì.
Cô mở to mắt quan sát, thấy anh sẽ mở mắt ra.
Anh gồm đôi mắt greed color, nhưng trong tròng trắng mọi là tơ máu đáng sợ. Ánh mắt anh lãnh khốc, nét bên gồm chút chưa kiên nhẫn.
Cô sợ tới mức chưa dám động đậy, chỉ nghe được tim bạn đập như điên.
“Cầu xin cô đừng Điện thoại tư vấn bậy nữa, đầu chúng tôi đủ đau rồi, không bắt buộc tăng bổ xung chất kích thích.” Anh nhướng mày há mồm thông báo cô. “Tôi sẽ cứu cô, nhớ rõ không? Đêm qua, ở trong công viên.”
gồm chuyện này ư?
Cô nhíu mày cố xoay đưa đầu óc trì độn, đêm qua cô tan tầm, đi dấn mình vào gặp gỡ quý khách hàng bè.
Cô căng mắt, ngẫu nhiên nhớ ra.
Á, trời ạ, khi cô trở về, ở trong khu vui chơi công viên gặp gỡ được duy nhất đám lưu manh vẫn vây đánh gia đình nào đó, cô lần khần bản thân bị va dây thần kinh nào, đột nhiên gan góc mở miệng kêu lớn cảnh sát đến đây, kết quả gần như mọi người đấy chẳng những chưa nhanh chóng giải tán, ngược lại còn cầm cố gậy đuổi theo cô, ngay khi cô cho rằng mạng nhỏ tuổi của bản thân mình mất rồi thì bạn nam giới này hốt nhiên thành lập, hai cha lượt liền đuổi đám lưu manh kia quăng quật chạy mất.
Cô nhớ rõ gia đình này đánh đến kẻ kia đầu rơi máu chảy, nay hồi tưởng lại, Ngoài ra còn có thể nghe thấy tiếng anh nhấn đầu đàn kia vào quan tài nước, nhớ tới âm lượng trống rỗng bí ẩn kia, nhất thời làm đầu cô cũng sẽ bị đau đớn.
“Nhớ rồi sao?” Thấy cô lộ ra vẻ mặt giật mình, anh thở dài, cảnh cáo cô: “Được rồi, chưa hét nữa, OK?”
Cô gật chấp nhận.
Tuy rằng như vắt, nhưng mà anh đã không tin cô, chỉ thử buông lỏng tay.
Cô đã cực kì ao ước thét chói tai, nhưng mà cô nên nhớ tay anh không hề rời xa miệng cô, tay khác cũng còn ném lên bạn cô, bất quá bé nhất anh đang buông lỏng tay.
“Tại sao anh lại ở ngôi nhà tôi?” Cô thở hổn hển, các giọng nói khó khăn nén kinh hoảng hỏi.
“Đây là buồng của mình.” Anh nổi giận xoay chúng ta ngồi dậy, “Nhà cô ở phương pháp vách.”
Cô lại lặng đi một chút, ngồi dậy chú ý phổ biến quanh tứ bên, new phát hiện phòng này thật chẳng hề là ngôi nhà cô, vị trí này cộng căn nhà cô bao gồm bố cục tổng quan giống nhau, cơ mà trang trí được quan tâm rành mạch.
thời gian này, chỗ này phần lớn chưa thường gọi là căn nhà, bên dưới mông cô là nệm súng phun đạn, cố kỉnh nhưng không hề ở trên khung giường, mà là trực tiếp ném lên bề mặt đất .
“Anh là một trong sáu hộ gia đình?” Cô nghe nói cách vách đang cho thuê, tuy vậy cô cho tới lúc này chưa thấy qua vì hàng xóm thần bí này, có một nghe nói chính xác là có một số người nam nhi mang đến thuê, có thể là lẻ tẻ, cứ Như vậy, không gì khác. Không con, không cung phi, cũng chưa đã từng nghe qua có một số người thấy anh mang chị em ra vào.
Xem trong phòng trống rỗng, hiển nhiên anh chẳng những chưa gồm hoàng hậu, cũng chưa bao gồm cái gì gọi là người mua hàng bè quan tâm, new hình như ngay cả vật dụng bình thường nhất hình như đón tiếp khách cũng chưa gồm.
Anh ko phải là Việc của cô ấy, cô quay đầu quan sát về hướng nhà tắm, đã nhìn thấy anh lấn sân vào trong, anh quên đóng cửa ngõ, trực tiếp kéo khóa quần jeans xuống, bắt đầu đi tiểu.
Tuy rằng anh đưa lưng về bên cô, tuy thế cũng đủ mang lại cô nháy mắt đỏ bừng mặt,
“Trời ạ.” Cô hô nhỏ dại một tiếng, sở hữu tầm mắt kéo trở về, há mồm cảnh báo anh: “Uy , anh đã quên đóng cửa.”
Cô tựa đại dương nghe thấy anh thở lâu năm, lẩm bẩm câu gì ấy, nhưng anh đóng cửa lại.
>> Tham khảo thể loại Truyện đam mỹ sủng