Biết nhau quá sớm, kỷ niệm quá nhiều yêu cầu chúng ta cũng mơ hồ về nhau. Cô chỉ nhớ rằng, thành viên từng mặc kệ kể cả để yêu anh, dẫu vậy anh sẽ phụ cô.

Trình làng truyện 1 centimet ánh dương

Tác giả: Mặc Bảo Phi Bảo
Thể loại: Truyện ngôn tình ngược

Trích đoạn truyện 1 cm ánh dương

Khi Quý Thành Dương bế Kỷ Ức hiện nay vẫn cảm cúm mê man vào ngôi nhà gia đình bạn cũng chính là lúc chị dâu thứ đi ra khỏi căn bếp, nhận thấy liền nhảy cười cợt. Với tính giải pháp của anh, mang đến cháu ruột của bản thân mình còn chẳng khi nào Chịu bế, cảnh này chắc cú khiến các bạn khác cảm giác hiếm có.

“Cô bé xíu vẫn cảm cúm, em định chuyển cho cơ sở y tế nhưng mà cô bé nhất định chưa chịu. Thấy ngôi nhà không gồm ai bắt buộc em cứ bế về ngôi nhà thành viên trước vẫn.” Quý Thành Dương bế Kỷ Ức vào buồng bạn cũng như nhẹ nhàng đặt cô gái xuống giường.

Rồi anh sử dụng hai ngón tay để đo nhiệt độ của Kỷ Ức.

“Nhà Tây Tây chưa gồm ai là chuyện đều đều.” Chị dâu thứ chẳng mấy bận tâm, “Họ nuôi trẻ mỏ được quan tâm bởi qui định áp lực tinh thần cơ mà sinh hoạt ‘thả rông’.” Chị dâu thứ vừa nói vừa lấy thuốc.

Chị dâu thứ là hiệu trưởng trường Tiểu học trong viện, hai nhà lại là hàng xóm tầng trên tầng dưới buộc phải cực kỳ thân thương.

Kỷ Ức sợ bóng về tối, thỉnh thoảng ngôi nhà không có người đang lên lầu ngủ cùng rất Quý Noãn Noãn cũng là chuyện đều đều.

“Áp lực tinh thần? Nuôi thả rông?”

“Dăm bố câu chưa nói rõ hết được, để chị lấy rõ ràng nhé. Áp lực nặng nề ở giai đoạn này là cực kì xem trọng bài toán dạy dỗ phái nữ, Tây Tây tư tuổi rưỡi sẽ vào lớp một cần dù học cùng lớp nhưng mà bé nhiều hơn Noãn Noãn hai tuổi. Lúc đầu các thành tích của Kỷ Ức không tốt, toán chỉ được hơn năm mươi điểm, về sau lại dần dần theo kịp và nhanh chóng xếp nhất lớp, gia hạn cho tận hiện giờ. Riêng đặc điểm đó Noãn Noãn thiết yếu sánh được sở hữu cô gái.”

bốn tuổi rưỡi? Quả là hơi sớm.

“Nhưng về cuộc sống của con nít thì họ lại xao nhãng mấy.” Chị dâu thứ sở hữu nước ấm áp cũng như thuốc vào chuyển mang lại Quý Thành Dương.

Anh thử đến Kỷ Ức uống thuốc, tuy chị em sẽ mê man tuy nhiên hết sức dễ chăm sóc.

mang lại gì uống nấy…

“Ví dụ cũng như đi du xuân theo trường, con nít căn nhà khác bé nhất cũng sẽ được sẵn sàng chuẩn bị nước cũng như củ quả đúng không? Còn nhà bọn họ thì trực tiếp giữ lại mang đến bạn nữ năm mươi tệ bên trên bàn, chẳng hiểu chúng ta nghĩ gì nữa. Cậu bảo ngồi ô tô mất hai tiêng đồng hồ, nhỏ bé chẳng được ăn uống thì có tiền cũng có công dụng gì? May cơ mà hôm đó tôi cũng đều có bên bên trên xe yêu cầu bắt đầu chia giảm các loại thức ăn của Noãn Noãn đến Kỷ Ức.”

Anh biết đến đó hốt nhiên nhớ mang lại bộ dạng uống thuốc của cô ý nhỏ tuổi lúc ban chiều.

Anh nghĩ mang đến cháu gái của mình, giống như hai đứa là thành viên gia đình tốt của nhau. Lần nào Quý Noãn Noãn nhắc mang đến Kỷ Ức sở hữu anh qua điện thoại cũng đều nói bằng giọng rất sùng bái.

“Kỷ Ức mọi người con cháu tứ tuổi rưỡi sẽ học lớp một, nhỏ thêm hơn cháu hai tuổi cơ tuy nhiên bao giờ cũng đứng nhất lớp.”

“Chú út biết chưa, dù là khiêu vũ, thư pháp hay quốc học, thành viên ấy cũng khá chuyên nghiệp. Sao con cháu lại ngốc thế?”

“Chú út chú út, chú chơi lũ nhiều năm kinh nghiệm lắm đề xuất không? Kỷ Ức sẽ hứa với con cháu đang không học bầy, cháu chỉ giống như thắng gia đình bạn đó chuyện này thôi!”

Đây là điển hình của việc giáo dục thành quả ư?

hay là thất bại? Có điều Bên cạnh đó số đông chẳng quan hệ gì có anh.

Anh nhường phòng người thân cho cô bé và trải chăn ngủ trong phòng đọc sách. Đến buổi tối, riêng biệt anh đã bỏ quên sự có tuổi sống của Kỷ Ức, khi ra quanh đó rót nước uống bắt đầu trông thấy chị em sẽ tỉnh cũng như đã ngơ ngác khai trương nhìn ngó xung quanh.

Kỷ Ức không nhớ rõ người nhà đã lên đây như thế nào, mãi cho đến khi trông thấy anh.

bên dưới ánh đèn nhà bếp, Quý Thành Dương đeo một loại kính gọng vàng, trông vô cùng nhã nhặn cũng như hiện đại. Anh đã khuấy ly cafe quánh vừa pha, khi trông thấy Kỷ Ức cũng thoáng bàng hoàng.

Kỷ Ức chậm chạp bước vào, nhỏ giọng nói: “Cháu về nhà đây, tạm biệt chú út Quý nhé.”

Anh khom người xuống, cũng sử dụng các giọng nói thật nhỏ dại để trả lời: “Ngủ một tổ ấm bao gồm sợ về tối không?”

Kỷ Ức ngơ ngác, sao chú út Quý lại biết chúng ta sợ tối?

đặc sắc thật.

Kỷ Ức lắc đầu: “Bật hết đèn lên, dù sợ cũng biến thành ngủ được thôi.”

“Ngủ lại đây giành được không?” Anh cố tỏ ra như vẫn dỗ trẻ em.

Kỷ Ức kéo dài lắc đầu: “Sáng mai người mẹ cháu về, sớm lắm, chỉ về một lát là lại đi ngay. Cháu phải về căn nhà hóng chị em.”

có thể khôn xiết quyết định thì phải?

Anh chưa nói gì mà chỉ vuốt nhẹ cánh tay Kỷ Ức, cũng hạ sốt rồi.

Kỷ Ức bất chợt hiếu kỳ, chỉ thứ anh sẽ cố trong tay: “Đây là vật gì ạ?”

“Cà phê.” Anh đáp.

Trong nước khôn xiết ít tổ ấm uống thứ này, đặc biệt là gần như chúng ta cách mệnh chỉ uống trà và nước trắng là đủ, phải nữ giới quả thực trù trừ cho cafe. Kỷ Ức khẽ “vâng” rồi liếc quan sát thứ chất lỏng trong ly. Anh mỉm cười, đưa cốc mang đến Kỷ Ức, ra hiệu bảo đàn bà thử một ngụm.

vì thế đây là lần bước đầu tiên Kỷ Ức được nếm thử mùi vị của coffe. Không gồm mặt đường cơ mà nặng mùi sữa thơm nồng.

chung chung, bởi khôn xiết lạ.

Kỷ Ức uống xong xuôi, vẻ mặt cực kỳ quái dị.

Quý Thành Dương bỗng nghĩ ra một Việc rất rất lớn, bạn nữ uống cafe lần đầu liệu bao gồm mất ngủ không?

Anh chính xác là không phù hợp dỗ con trẻ.

Quả nhiên Kỷ Ức thức trắng đêm cho tận khi trời sáng, cô gái ngồi dậy chữa soạn sẵn sàng đón bác mẹ về nhà, nào ngờ hóng cho tận trưa cũng chẳng thấy ai, chỉ nhận được một cuộc điện thoại khôn xiết ngắn gọn, bọn họ nói rằng, chặng tư ngày nữa new về thăm Kỷ Ức được. Kỷ Ức khôn cùng bế tắc, quanh đi quẩn lại trong căn nhà mãi cũng chẳng có bài toán gì mẫu mã lại lôi hết sách ở buồng buôn bán của ông nội ra, sẵn sàng chuẩn bị đọc lại.

>> tìm hiểu thêm phân mục Cưới trước yêu sau

của cả đầy đủ là sách cổ. Có một không hai quyển Tam quốc diễn nghĩa và Truyện cổ Grim Kỷ Ức mếm mộ gần như là chữ phồn thể được in đọc.

Vừa hay, dường như đọc đến qua thời gian.

giữa trưa của tư ngày sau, đúng vào lúc ánh nắng đang gay cáu nhất thì Quý Noãn Noãn đi du lịch trở về trước dự định. Thanh nữ chạy từ tầng tứ xuống tầng một, gõ cửa nhà Kỷ Ức cật sức, cần đến phương thức làm cho nũng quen thuộc để lôi Kỷ Ức mang đến hồ bơi ngoài trời. Chờ đến khi Triệu Tiểu Dĩnh phát triển ra thì Kỷ Ức đã biết thành rám nắng rồi.

Quý Noãn Noãn lưỡng lự tập bơi đề xuất chỉ ủ ấp phao nổi lềnh bềnh cùng bề mặt nước, truyện trò sở hữu Kỷ Ức. Sau khi bị cháy nắng chỉ biết thè lưỡi bảo: “Hôm nay mặt trời gắt quá.” Kỷ Ức ậm ừ đáp rồi hít vào một hơi thật dài, sau đó lặn xuống nước khoảng hơn một phút. Kỷ Ức nổi lên ở một góc khác của hồ bơi, thở ra thật dũng mạnh, rốt cục đang dễ chịu hơn nhiều rồi.

Khi Kỷ Ức tập bơi trở lại nơi của Quý Noãn Noãn, cô bạn thốt nhiên nhắc mang đến chú út của mình: “Kỷ Ức, cậu nhận thấy chú út của tớ rồi đề nghị không?”

“Ừ.” Kỷ Ức giữ mẫu phao của Noãn Noãn, kéo thiếu phụ tập bơi cấp tốc hơn một chút.

“Có nên trông chú út của mình hết sức giống có Irie Naoki trong Nụ hôn định mệnh1 tụi mình xem mấy đợt trước không? Takashi gì đó ấy2!”

1 Một bộ chuyện tranh đã được gửi thể thành phim hoạt hình và phim điện hình ảnh khôn xiết nổi tiếng của Nhật, tên cội là Itazura na kiss.

2 Takashi Kashiwabara, là diễn viên đóng vai Irie Naoki khi truyện Itazura na kiss được chuyển thể thành phim.

“… bao gồm giống đâu?” Tuy Kỷ Ức biết, chú út Quý và Irie Naoki hầu như là thần tượng của Noãn Noãn, phần đa siêu đẹp trai dẫu vậy cảm nghĩ họ đến khẳng định khác cách nhau chừng.

Kỷ Ức làm tiếp sửa bốn cố kỉnh của Noãn Noãn, tận vai trung phong dạy thanh nữ tập bơi.

bởi lẽ vì giờ này nắng quá gắt bắt buộc trong hồ bơi phần nhiều chỉ cần có con trẻ vẫn đùa giỡn, thành viên béo đầy đủ đứng trên bờ. Mãi mang đến gần hai giờ, khi hồ bơi chuẩn bị đóng cửa có tác dụng vệ sinh thì Triệu Tiểu Dĩnh mới xuất hiện mang đôi mắt đỏ hoe. Kỷ Ức và Noãn Noãn lấy làm lạ, gặng hỏi mãi cũng chưa biết được nguyên nhân. Tuy vậy khi nhìn thấy xa xa chỉ một đám cánh mày râu thì chúng ta liền hiểu ra.

Thằng nhóc ngông nghênh nhất trong đó là Vương Hành Vũ, em trai cùng ba khác bà bầu của Triệu Tiểu Dĩnh.

Triệu Tiểu Dĩnh vừa sinh ra thì bố mẹ đã cốc hôn rồi, cùng vì tía bạn nữ chưa hy vọng có đàn bà, nhưng mà lính sẽ phải tuân thủ phương pháp mỗi người có duy nhất một bé, nếu mong mỏi sinh bổ sung thì chỉ với tách biệt hôn rồi cưới người thân khác… Sau khi ly hôn, Triệu Tiểu Dĩnh theo họ người mẹ, còn bà mẹ cô từ người trong gia đình quân nhân trong chốc lát biến thành tạp vụ, cũng may bà vẫn dạy tiểu học bắt buộc mới được phép ở lại trong viện.

“Em trai cậu lại đe cậu à?”

“Nó không phải là em trai của mình.” Triệu Tiểu Dĩnh lại bước đầu khóc.

“Để tớ giúp cậu hả giận!” Quý Noãn Noãn ôm ấp chiếc phao tập bơi, núm đạp nước ao ước lên bờ, tuy thế tốc độ chậm rì rì phải quả là sẽ tức mang đến đỏ cả bên.

Ngốc thật.

Kỷ Ức tự dưng giữ lấy phao của Noãn Noãn, lặng lẽ âm thầm nói bên tai cô bé: “Để tớ.”

xong xuôi lời, cô liền bơi lội đến ven bể bơi và nhảy lên bờ.

thiếu nữ dựa theo trí nhớ sắm thấy một sợi dây thừng ở trong nhà cai quản, tiện tay thắt buton lại.

Một lát sau Kỷ Ức bật ùm xuống nước, lặn vốn là Sở trường của cô ấy nhỏ, đặc biệt bây giờ bể bơi bắt đầu thế nước yêu cầu không dùng kính cũng có thể quan sát được dưới nước trong khoảng bí quyết ngắn. Kỷ Ức lặn cho chân Vương Hành Vũ, vòng sợi dây thừng quấn quanh đôi chân cậu ta rồi buộc chặt, sau đấy bơi đi không quay đầu lại.
Chúc Cả nhà đọc truyện vui vẻ!

>> bài viết liên quan phân mục Truyện sắc

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes:

<a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>